Về Quê Trong
Mộng
Tôi vừa mới
về thăm quê trong giấc mộng
Sáng mở
hình trên mạng để mà mơ
Tôi tưởng
mình trên quốc lộ nhởn nhơ
Lái xe
Dream rời Saigon một sớm.
Trời buổi
sáng ly cà phê ấm bụng
Đội mũ vào
tôi mở máy rồ ga
Xe cộ nhiều
thì cứ chạy nhẩn nha
Hóng gió
mát tinh sương lòng phấn khởi.
Mấy mươi
năm chưa về vì đâu hỡi
Thời gian
dài thoăn thoắt đã trôi qua
Bóng quê
xưa còn đậm ở lòng ta
Nay thăm lại
sao bồi hồi cảm thức
Khỏi Phú
Lâm xe chạy ngang Bến Lức
Trời âm u
như sắp đỗ cơn mưa
Nhìn hai
bên có những mái nhà thưa
Sông Vàm Cỏ
lặng lờ đang uốn khúc.
Tới Tân An
phố phường thêm đông đúc
Tượng gì
kia tôi chưa thấy bao giờ
Cảnh vật
sao thay đổi quá bất ngờ
Tôi cứ ngỡ
mình lạc đường lạc chỗ.
Về Tân Trụ
hôm nay nhằm đám giỗ
Mấy em mừng
ngó mãi mặt anh hai
Ai cũng già
nhưng vẫn nhận ra ngay
Thiệt lâu
quá tưởng đâu quên rồi chớ!
Vậy mà lạ
sao ai ai cũng nhớ
Kêu anh ngồi
nhắc lại những chuyện xưa
Ăn bưởi đi
anh rồi uống nước dừa
Bắt ở lại bữa
sau dìa cũng được.
Tôi ngại
quá phải nói lời từ khước
Vì còn đi
thăm thú quê hương
Xe chạy tiếp
về hướng Trung Lương
Tới thành
phố Mỹ Tho thì chiều tối.
Vợ tôi nói
đi chơi đừng có hối
Thôi thì
vào khách sạn để nghỉ ngơi
Ra bờ sông
coi con nít đua bơi
Phóng tầm mắt
ngó qua bên Cồn Phụng.
Cầu Rạch Miễu
từ xa trông hùng dũng
Chừng lợi gần
cũng chẳng lớn bao nhiêu
Về Chợ Gạo
mới thấy cảnh buồn thiu
Chưa phát
triển dân còn nghèo vất vả.
Tôi gặp lại
đứa em răng rụng cả
Dáng gầy
nhom trông giống một ông già
Nhìn nhau
trong nước mắt nhạt nhòa
Mừng tũi
quá chẳng làm sao ngăn được.
Tất cả chỉ
là mơ và mộng tưởng
Mộng mơ nào
cũng thoáng chốc qua đi
Tâm tình
còn sâu đậm mãi khắc ghi
Chỉ có chết
mới là bôi xóa mãi.
No comments:
Post a Comment