TÔI NHỚ TÔI ÐÃ QUÊN
Cũng may là
tôi có thể quên
Tôi quên gần
hết những ưu phiền
Tôi quên
thù hận và khinh miệt
Quên hết
hãi hùng của bóng đêm.
Tôi nhớ là
tôi biết tôi quên
Tôi quên
cái bóng tôi đi bên
Của người năm cũ tôi từng giận
Chẳng nhớ
vì sao, tôi đã quên.
Tôi nhớ tôi
quên cả những chiều
Những chiều
đợi mãi một tình yêu
Tình yêu
thánh khiết tôi thờ phụng
Thơm nét
thanh tao dáng diễm kiều.
Chỉ biết
quên nhiều, biết thế thôi
Những năm
những tháng những dần trôi
Quên hết
bao nhiêu, nào nhớ nổi
Quên hết
bao điều, quên cả tôi.
…………
Quên quên
nhớ nhớ quên quên
Dường như
tôi đã lênh đênh giữa dòng
Nhớ quên
quên nhớ bềnh bồng
Tim vui vì
nhớ nát lòng vì quên.
................
Tháng ngày
qua tháng ngày của ta
Vui buồn sướng
khổ cũng trôi xa
Lãng quên gần
hết bao hoài niệm
Có phải tại
mi, demensia?
No comments:
Post a Comment