Thân bại danh liệt: Đại
tá Russell
Williams
Phan Hạnh
Ngày thì quan lớn như thần
Tối thì quan lớn tần mần như ma
Từ bốn giờ sáng còn mờ hơi sương khi mặt trời chưa ló dạng, các xe có lắp dĩa vệ tinh của các cơ quan truyền thông đã bắt đầu xếp hàng đậu dọc theo đuờng phố bên ngoài tòa án Belleville với một dòng nguời gồm ký giả, phóng viên và các họa sĩ vẽ hình: phóng viên thu hình bên ngoài và họa sĩ vẽ hình bên trong phòng xử. Mọi nguời có mặt sớm để mong tìm cho mình một vị trí thuận lợi để thi hành phận sự.
Toán nhiếp ảnh và quay phim đứng trên giàn hay thang cao để ngõ hầu nhìn thấy qua hàng rào cảnh sát vốn đã được dựng lên từ truớc để vừa bảo vệ an ninh, vừa ngăn chặn sự tò mò dòm ngó của công chúng muốn nhìn thấy mặt mũi của vị chỉ huy truởng cũ bị nguyền rủa và ghét bỏ của Căn Cứ Trenton, một căn cứ không quân lớn nhất ở Canada.
Cũng như phiên xử truớc, số nguời đi dự phiên tòa phần lớn là thân nhân trong gia đình và bạn bè của các nạn nhân; họ đến tham dự đông đảo buổi điều trần. Một nửa số ghế ngồi trong phòng xử án đuợc dành riêng cho họ; do đó, nhiều nhân viên truyền thông đành phải đứng ngoài trời vì hết chỗ. Tòa án phải dành một phòng kế bên và thiết lập màn ảnh lớn để cho số nguời dư thừa kia có thể đứng theo dõi phiên xử một cách gián tiếp không tận mắt.
Cửa phòng xử mở ra đúng vào lúc 07:30 sáng. Mọi nguời truớc khi buớc vào phòng xử đều bị khám xét kỹ luỡng và phải đi qua một máy dò kim loại để ngăn ngừa việc họ có thể mang theo vũ khí. Mọi nguời đang chuẩn bị chờ đợi cho một ngày dài khó khăn đầy những chi tiết gay go gây xúc cảm mạnh và những tiết lộ kinh rợn, vì trong phiên xử này, bản tuyên bố sự kiện đã được chấp thuận, dự trù sẽ được đọc to lên công khai và chính thức sẽ được ghi vào hồ sơ tòa án.
Sau khi bản án đuợc tuyên đọc, các thành viên gia đình của nạn nhân đuợc quyền phát biểu và bày tỏ cảm nghĩ của họ về sự mất mát và thiệt hại mà họ đã gánh chịu. Nguời ta chưa biết cho đến cuối ngày hôm nay, phiên xử sẽ buớc tới giai đoạn nào của thủ tục tố tụng tòa án, sẽ xong bao nhiêu việc, nhưng chắc chắn một điều là nó sẽ gây xúc động tình cảm mãnh liệt..
Đại tá Williams đã đích thân kiểm tra lại cả đống cao những bằng chứng chống lại ông; ông biết rõ hơn ai hết những gì ông đã khai với cảnh sát khi bị đối chất về những tội ác mà ông đã gây ra, và ông biết những gì nhân viên điều tra sẽ tìm thấy khi họ khám xét nhà cửa và lục soạn các vật sở hữu của ông. Là một sĩ quan từng lập đuợc nhiều công trạng và đuợc tuởng thuởng huy chương, ông tiên liệu và thẩm định đuợc rằng sự phấn đấu lần này của ông hoặc là không thể thắng, hoặc vô phương chống đỡ về mặt luân lý đạo đức. Do đó ông chỉ còn cách là ra lệnh cho luật sư của mình đưa lá cờ trắng lên cao để đầu hàng.
Đại tá Williams sẽ có mặt tại phiên xử, đuợc chuyển đến tòa dưới sự bảo vệ gắt gao như hai lần xuất hiện truớc đây của ông. Nhưng luợt này, ông phải nghe những nguời khác kể tội mình.
Đại tá Williams đã có thể sống hai cuộc đời cùng một lúc - một kẻ chuyên rình rập bắt mồi để thỏa mãn ham muốn dâm dục vào ban đêm, trong khi ban ngày ăn mặc quân phục chỉnh tề nghiêm trang chào kính, ban hành lệnh lạc cho thuộc cấp và trịnh trọng đón chào các bậc thuợng khách uy quyền - nhưng làm cách nào ông có thể quân bình trọng lực vẫn còn là một câu hỏi chưa đuợc trả lời.
Hiệu ứng sóng vỗ lan bờ
Tuy mọi nguời ở đây đều biết chuyện ấy
rồi thế nào cũng đến nhưng sự chính thức nhận tội của đại tá Williams vẫn tạo
ra một làn sóng lan truyền trong đám đông. Vị chỉ huy cũ của Căn Cứ Trenton đã
thừa nhận ông là một kẻ giết nguời. Nhiều tội danh khác của ông vẫn còn đang
được đọc ra tại tòa án. Rồi đây khi vụ kiện sắp kết thúc trong vài ngày nữa
theo như dự trù, ông ta sẽ lãnh án tù chung thân. Chính thức ông ta sẽ mất cấp
bậc và cương vị trong quân đội; và Quân Lực Canada sẽ tìm cách đòi ông ta hoàn
trả tiền lương CAN$12,000 một tháng mà ông đã lãnh kể từ khi bị bắt hồi tháng
Hai 2010. Ông cũng mất đi cấp bậc của ông duới nhãn quan của tờ báo National
Post: ông trở thành "Williams" trong các bài tuờng thuật chứ không
còn là "Đại tá Williams" nữa, theo như qui luật báo chí ấn định.
Tầm mức tội ác do Williams gây ra quá
nhiều và quá lớn lao đến nỗi nguời nữ thư ký tòa án đọc liên tục trong nhiều
phút mà chỉ mới đuợc một nửa, giọng đọc của bà nghe có vẻ đã căng thẳng và
nhuốm mệt. Danh sách các vụ đại tá Williams lẻn vào nhà mân mê, hôn hít rồi ăn
trộm đồ lót phụ nữ, nhìn trộm, bày tỏ hành vi thèm muốn dâm dục, thủ dâm, v.v.
lần lượt đuợc xuớng lên giữa tòa trong khi can phạm suốt buổi đứng thẳng cúi
đầu yên lặng lắng nghe, hai tay khoanh truớc ngực. Còn đâu hình ảnh của một đại
tá uy nghi. Dọc theo tuờng quanh phòng xử, hàng loạt cảnh sát có mặt, kể cả vị
nữ cảnh sát trưởng Cory McMullan, để sẵn sàng can thiệp nếu có bất trắc xảy ra,
sẵn dịp chứng kiến vụ án kinh khủng nhất tại thành phố Belleville. Hai nhân viên cảnh sát lực lưỡng
chực chờ ngồi hai bên can phạm. Ngoài ra còn có hai bản đồ lớn đặt trên giá vẽ
ở phía truớc của căn phòng. Một bản đồ là của khu vực Vịnh Quinte nơi Williams
khởi đầu một loạt hành vi tội lỗi vào năm 2007, bản đồi kia là khu vực Ottawa,
nơi các vụ xâm nhập gia cư và phạm tội
của Williams tiếp diễn.
Phòng xử không còn một ghế trống và chật kín nguời. Truớc khi danh sách trên được đọc, quan tòa cất tiếng hỏi có phóng viên ngoại quốc nào hiện diện trong phòng xử không; nếu có thì hô lên trình diện. Một nữ phóng viên của đài truyền hình NBC đã đứng lên. Cô đuợc hỏi là cô có đồng ý về những cấm đoán tuyệt đối không được trực tiếp gửi tin đi từ phòng xử và chụp ảnh trong phòng xử hay không. Cô đồng ý.
Thẩm phán Scott quan ngại rằng nhân
viên các hãng truyền thông ngoài nuớc có thể vuợt quá tầm trừng phạt nếu như họ
vi phạm lệnh cấm.
Công tố viên lưu ý trước với mọi nguời
trong phòng xử về tính chất phơi bày ghê rợn khủng khiếp của các tang chứng.
Ông nói những tội ác dâm dục đồi bại của Williams qua những hình ảnh do chính
can phạm ghi thu quá trắng trợn vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi nguời sẽ
đuợc trưng bày và chiếu lại trong phòng xử. Ông khuyến cáo mọi nguời nên tự
lượng định xem có đủ sức chịu đựng chứng kiến những hình ảnh đó hay không. Có
một bức ảnh ông ta tự chụp cảnh ông ta đang thủ dâm trên giường của một đứa bé
gái 12 tuổi là láng giềng của ông ta với chiếc quần lót màu hồng của đứa bé
quấn quanh dương vật cương cứng. Ông ta lưu lại trong phòng phạm truờng cả giờ
đồng hồ, hoàn toàn trần truồng. Những người trong nhà không hề hay biết sự đột
nhập của ông ta và hành vi dâm dục của ông ta.
Bệnh mê nhiếp ảnh tà dâm
Phụ tá công tố Robert Morrison nói rằng Williams chụp hàng ngàn bức ảnh và tỉ mỉ xếp thành hồ sơ ngăn nắp vào hai ổ đĩa cứng máy tính đuợc ông ta giấu trên trần nhà của tầng hầm ngôi nhà ông ta ở Ottawa.
Chỉ có một phần nhỏ của toàn bộ suu tập hình ảnh này đuợc trình chiếu truớc
tòa, có lẽ khoảng vài trăm tấm, trong đó có ảnh chụp cái chết của Hạ sĩ
Marie-France Comeau.
Nguời ta không khỏi so sánh vụ nầy với các tội ác khủng khiếp của Paul Bernado, một con quỉ dâm dục giết nữ sinh gớm ghiếc khác trong lịch sử tội ác ở Canada 15 năm về truớc. Williams đã khai với tòa rằng ông ta nhắm mục tiêu trộm nhà của những phụ nữ truởng thành và hấp dẫn, nhưng bằng chứng cho thấy nhiều vụ đột nhập gia cư của ông ta có cả phòng ngủ và đồ lót của trẻ em gái.
Nguời ta không khỏi so sánh vụ nầy với các tội ác khủng khiếp của Paul Bernado, một con quỉ dâm dục giết nữ sinh gớm ghiếc khác trong lịch sử tội ác ở Canada 15 năm về truớc. Williams đã khai với tòa rằng ông ta nhắm mục tiêu trộm nhà của những phụ nữ truởng thành và hấp dẫn, nhưng bằng chứng cho thấy nhiều vụ đột nhập gia cư của ông ta có cả phòng ngủ và đồ lót của trẻ em gái.
Cộng thêm cho mức độ rùng mình ghê sợ mãnh liệt của các vụ nầy, những bức ảnh trình chiếu đầu tiên là của một nguời hàng xóm có đứa con gái là một nguời bạn gia đình; cháu gái này chính là người trông coi con mèo tên Curio của vợ chồng Williams mỗi khi họ vắng nhà lâu ngày và đuợc Williams trao cho một chìa khóa căn nhà nghỉ hè của ông ta.
Trong lúc các hình ảnh trình chiếu,
Williams thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc nhìn một thoáng vài giây xong lại gục đầu
nhìn xuống. Ngay cả các phóng viên kỳ cựu, một số từng tường thuật phóng sự tội
ác của cặp Bernardo và Homolka 15 năm truớc, nói rằng họ chưa hề thấy bất cứ
điều gì ghê khiếp và kỳ hoặc như thế này. Và ngay cả tác giả của một cuốn sách
sắp tung ra về Williams cũng nói rằng ông kinh ngạc bởi những gì chúng ta đang
thấy.
Cảm giác đuợc an ninh
Williams xông vào nhà qua cửa sổ mở,
cửa buớc ra hiên, đẩy cửa sổ tầng hầm và cạy ổ khóa. Ông ta khai với tòa là có
một lần, ông ta phải mất 30 phút mới chọc mở đuợc một ổ khóa cửa truớc của một
ngôi nhà ở Ottawa. Vậy mà chẳng có ai để ý phát giác. Đôi khi chủ nhà sau đó
nhận thấy một khóa bị hỏng trên một cửa sổ hoặc cửa ra vào nhưng vẫn không gọi
cảnh sát, trừ khi họ nhận ra một cái gì đó đã bị lấy mất. Một nạn nhân sau đó
nói với cảnh sát, "Lúc bấy giờ trong cộng đồng ai cũng có cảm giác đuợc an
ninh."
Theo dõi nguợc lại những nguời đang theo dõi mình
Trong số hàng ngàn hình ảnh mà nhân viên điều tra tìm thấy đuợc lưu trữ tỉ mỉ cẩn thận trong máy tính của Williams là ảnh chụp màn hình của trang web của cảnh sát Ottawa tuờng trình về các vụ đột nhập được trình báo cho cảnh sát. Ông ta cũng thích ghi rõ lại tên họ của sở hữu chủ của các món đồ lót mà ông ta đánh cắp và cũng chụp ảnh cả bằng tốt nghiệp trung học, sổ thông hành, tập chi phiếu của họ nữa. Williams ăn cắp đồ lót phụ nữ nhiều đến nỗi phải đem đi đốt bớt hai lần ở một cánh đồng ngoại ô Ottawa và làm lại từ đầu bộ suu tập đồ lót khác.
Trong phiên tòa ngày kế tiếp, nhân chứng chính và quan trọng nhất của công tố
viện là Trung sĩ Lực luợng Cảnh sát Tỉnh bang Ontario (OPP) Jim Smith điều
trần. Ông là nguời trực tiếp lấy khầu cung Đại tá Russell Williams một cách
khéo léo hồi tháng Hai sau khi Williams trở thành một nghi can trong vụ Jessica
Lloyd mất tích. Jim Smith làm cho Williams sau cùng phải thú nhận hết mọi tội
lỗi trước những bằng chứng quá hiển nhiên không thể chối cãi.
Cuộc thẩm vấn ắt hẳn mang đầy kịch tính
vì thoạt đầu khi Williams được mời bước vào gian phòng nhỏ để được lấy khẩu cung,
ông ta còn chứng tỏ đầy nét hiên ngang, tự tin và kiêu hãnh của một sĩ quan cao
cấp trong quân đội. Có lẽ ông ta nghĩ một con người đầy mưu lược như ông ta sẽ
dễ dàng đối phó và qua mặt điều tra viên cảnh sát. Nhưng buổi thẩm vấn kéo dài
hơn mười tiếng đồng hồ đã đưa ông ta đi dần đến chung cuộc thảm bại chẳng khác
nào một ván bài phé mà bên phía cảnh sát đã biết rõ con bài tẩy của ông ta.
Trung sĩ Jim Smith tài tình chiếu ván cờ bí khi trưng ra bằng cớ dấu vết bánh
xe, dấu giày tìm thấy ở hiện trường chính là những dấu vết xe và giày của
Williams. Nét tự tin của ông ta biến mất và được thay thế bằng vẻ nao núng bức
rức và chịu khuất phục. Trung sĩ Jim Smith của OPP đã dồn Đại tá Russell
Williams vào con đường cùng không lối thoát. Chuyện phải đến đã đến: ông ta
khoanh tay trước ngực và cúi đầu nhục nhã thú nhận mình chính là một con quái
vật ác quỉ chuyên đi rình mò tìm con mồi để hãm hiếp rồi giết hại.
Mọi người trong phòng xử im phăng phắc
theo dõi video chiếu trên hai màn ảnh. Khi chiếu đến đoạn kể lại ông ta đã giết
chết Jessica Lloyd như thế nào, Williams khai: “Khi tôi dùng cây đèn pin giáng
mạnh vào sau đầu Jessica, tôi có thể cảm nhận được sọ của cô ấy vỡ ra.” Và
người ta nghe tiếng khóc phát ra từ nhóm thân nhân gia đình Jessica trong phòng
xử. Williams kể lại ông ta đã trói và hiếp hai phụ nữ như thế nào, đã làm cách
nào để bắt Jessica phải thực hiện trò khẩu dâm cho ông ta. Đó là cách tròng cái
cà vạt vào cổ Jessica và hăm dọa nếu cô không làm cho ông ta thỏa mãn, ông ta
sẽ siết chặt cho cô nghẹt thở. Gia đình Jessica lại một phen rùng mình vì chi
tiết ghê rợn đó.
Sự thú tội của Williams về hàng loạt các vụ xâm nhập gia cư, trộm cắp và làm những hành vi dâm dục đồi bại tại phạm truờng như thủ dâm, hôn hít, liếm láp quần lót bẩn, v.v. khiến cảnh sát tiến hành cuộc điều tra để kiểm chứng. Cảnh sát tiếp xúc với các nạn nhân và kể lại cho họ về những vụ đó, đến chừng đó nhiều khổ chủ mới ngỡ ngàng và há hốc sửng sốt.
Phiên điều trần đi đến một lúc vô cùng
hồi hộp là khi Williams cạy cửa vào một ngôi nhà có ba cô gái từ độ tuổi từ 12, 19 và 25 cư ngụ.
Đeo găng tay vào, Williams chụp hình
tất cả các trang cuốn album ảnh của thiếu nữ 19 tuổi. Kế đến ông ta chụp một
bức thư của bác sĩ chứng nhận tuổi 12 của cô gái trẻ nhất.
Ông ta lấy đồ lót của cô bé này, chụp
ảnh các bằng cấp, cởi quần và thủ dâm, xong gõ chữ “MERCI” lên màn hình máy
điện toán của cô bé. Cô đọc thấy nó vào ngày hôm sau.
Chừng nào mới kết thúc đây?
Mỗi sự việc mới có vẻ như tà dâm hơn,
tồi bại hơn lần trước đó, cho đến điểm mà nó khó có thể để mô tả ra trên một
diễn đàn công cộng. Như trong một lần bắt gặp hai chiếc quần lót màu hồng và
sọc màu xanh lá cây có dính rõ vết máu trong phòng ngủ của một thiếu nữ 15
tuổi, Williams bị lôi cuốn vào một cơn điên cuồng bệnh hoạn. Ông ta chụp 70 bức
ảnh của mình đang ngửi, liếm và mặc hai quần lót đó; và thêm 12 tấm ảnh khác
ông ta xuất tinh lên nó.
Vì đây là một vụ hình sự đặc biệt độc
đáo, giới truyền thông đua nhau bám sát phiên xử và không ngại tung lên trang
nhất những hình ảnh đồi trụy khó có thể tưởng tượng của can phạm Williams. Mặc
dù báo chí chỉ làm nhiệm vụ thông tin có bổn phận cung cấp càng đầy đủ tin tức chi tiết càng tốt để thỏa
mãn sự tò mò hiểu biết cho độc giả, mặc dầu việc làm nầy không vi phạm luật
pháp qui định nhưng tính chất trắng trợn bẩn thỉu của những hình ảnh trên trang
nhất đã khiến cho nhiều độc giả đạo đức cảm thấy bàng hoàng khó chịu.
No comments:
Post a Comment