Lại nhớ Mỹ Tho
Đứa bạn nhắc
quê mình khi xưa
Khiến lòng
tôi lộp độp như mưa
Với nỗi nhớ Mỹ Tho ngày ấy
Nhớ bạn bè
đạp xe sáng trưa.
Tôi nhớ mái
trường Thiên Hộ Dương
Nhớ sân
banh đại lộ Hùng Vương
Nhớ Sư Đoàn
Bộ Binh Con Ó (Sư Đoàn 7)
Những chiến
sĩ mà tôi mến thương.
Tôi thích
làm quen với các anh
Để nghe những
trận chiến liệt oanh
Đời lính
phong sương hào hứng quá
Lòng nghe rộn
rã khúc quân hành.
Tôi nhớ vườn
hoa cạnh bờ sông
Tiếng kèn tập
họp lính rất đông
Tôi tiễn
người anh vừa kết nghĩa
Anh dặn “Hãy
cố học nghe không!”
Hai năm sau
đó đến lượt tôi
Lên đường
nhập ngũ chốn xa xôi
Một lần về
phép tìm anh lại
Được tin
anh đã tử trận rồi.
Càng lúc
tôi càng đi xa quê
Cuộc đời cuốn
hút như cơn mê
Tuổi đời chồng
chất cùng năm tháng
Đến một
ngày kia hết lối về.
Hiệu ảnh
Anh Đào nay còn đâu
Người cậu
hào hoa mất cũng lâu
Mỹ Tho quê
cũ chôn hoài niệm
Kỷ niệm
khơi lên nặng nỗi sầu.
Phan Hạnh.
No comments:
Post a Comment