Wednesday 6 February 2013

Con chuột nhắt! (Bút ký)


Con chuột nhắt!

Chiều hôm kia, đến giờ làm cơm, H2 đi vào bếp, bỗng nghe có tiếng sột soạt trong ống thoát khói bên trên mặt bếp lò. Một con chuột nhắt nhỏ xíu xinh xinh len miếng lưới chắn lỗ thoát khói phóng xuống. H2 hốt hoảng hét lên. ML nhanh nhẩu rời bàn phím chạy vào vì tò mò. H1 đang ngồi nghỉ ở ghế sofa cũng dò dẫm đi vào.

Con chuột bé tí teo nhưng vô cùng nhanh nhẹn chạy lung tung trong gian phòng nhà bếp. ML thích thú vì lần đầu tiên được nhìn thấy con chuột xinh quá. Ba người lăng xăng chẳng biết tìm cách nào để bắt sống nó vì không muốn giết nó chết. Thế rồi nó biến mất một cách tài tình giữa sự ngơ ngác của ba con người. Lui cui lom khom dưới gầm bàn, rọi đèn pin trong các ngỏ ngách tìm khắp bếpcũng chẳng thấy nó đâu, mọi người đều băn khoăn, hoang mang lo lắng, vẽ vời ra những cảnh tượng như chuyện phim giả tưởng.

H1 mệt óc lẫn mệt xác, chỉ ăn một quả táo thay cho bữa ăn chiều, xong đi nằm ngủ sớm. ML trở lại máy tính để vào Google tìm giải pháp bắt chuột. H2 lo dọn dẹp hết tất cả thức ăn để bên ngoài, cứ nghĩ như con chuột có ba đầu sáu tay. Bánh mì ổ, bagels, panettone trong bao plastic, các hộp cereals, rổ đựng trái cây chuối, lựu, bơ.... tất cả đều được H2 giấu kín.

Do ngủ sớm nên sáng H1 dậy sớm, xuống bếp thì nhìn thấy một công trình kiến trúc lạ lùng ngay giữa bếp. Đêm qua ML thức trễ để xây dựng một bẫy chuột nhân đạo, sau khi đã tham khảo nhiều nguồn tài liệu trên Net. Bẫy là một cái thùng rác bếp trống không có lót bao ni lông, bên trên có nắp bằng carton, giữa nắp có khoét lỗ và có trét cheese. Từ sàn bếp lên nắp thùng là cái ramp như ramp vào xa lộ, có chân chống và tất cả được dán tape chắc hẳn hoi.

H1 lắc đầu ngao ngán tội nghiệp cho bà vợ và đứa cháu nội vì không muốn phạm tội sát sanh, ngăn cản lời đề nghị thiết thực của H1 là dùng bẫy sập giết chuột. Hai người phụ nữ vì thương loài vật mà khổ nhọc công lao. Con chuột con nít kia coi vậy chớ không dễ dàng bị dụ. Nó vẫn biệt tăm hơi. H1 đói bụng đi tìm thức ăn, mở tủ lạnh, các closets mà vẫn không tìm thấy đủ các món. Đến chừng H2 thức dậy từ trên phòng ngủ đi xuống, trên tay bưng một lô trái cây!

Tưởng đâu một ngày nữa sắp qua không biến cố do con chuột gây ra, nào ngờ... Lại buổi chiều chớm đông trời âm u lành lạnh, H2 mở cửa sliding door từ phòng bếp bước ra hành lang để nhìn xuống đường xem xe rác thành phố đã lấy rác chưa. Đến khi trở vào đóng cửa lại, H2 thấy sao mà cánh cửa không thể đóng sát và như là vướng víu vật gì. Quan sát kỹ, H2 thấy đó là xác con chuột bị dập nát máu me. Lại một tiếng hét, lại ba người hốt hoảng, lại căng thẳng như phim kinh dị, lại đau đớn và khiếp sợ.

H1 lại mệt muốn bịnh nhưng phải tìm cách lấy ra xác con chuột bị kẹt trong một khe hở nhỏ hẹp và lau vết máu, trong khi H2 không còn lòng dạ nào ăn bữa cơm chiều. Trong khi đó, TV dồn dập phát hình và tường thuật vụ thảm sát xảy ra ở trường tiểu học Sandy Hook ở Newtown Connecticut cho thấy cái chết bất chợt xảy ra một cách vô lý cho 20 em học sinh tiểu học. Sửng sốt quá. Đáng buồn quá.

ML thì đã bị đau cổ từ sáng, nghỉ học ngày Thứ Sáu, nằm đến trưa mới dậy và cả ngày chỉ ăn súp. Bình thường ML thức khuya nhưng hôm nay lên phòng ngủ sớm và đóng cửa lại. Thương thay cho kiếp sống mong manh của tạo vật, dù đó là người hay chuột. Buồn.



 

No comments:

Post a Comment